Làm điều mình thích: cái bẫy của bất hạnh?
BẠN BIẾT VỀ PI NETWORK CHƯA ? |
(Bài viết mang quan
điểm cá nhân, mình POST vì thấy phù hợp, không nhằm mục đích dạy dỗ ai)
Hậu quả là nó trở nên cực kỳ lười biếng. Là con trai, lại sẵn máu nghệ sĩ, nên nó chẳng động tay chân vào việc gì trong nhà. Đã vậy, mới lớp 11 đã đòi bỏ học vì buồn chán do chia tay với bạn gái. Ai nói gì nặng lời là nó giận dỗi trốn trong phòng cả ngày. Những tác phẩm của nó thì ngày càng ít đi, mà hút thuốc, chơi game, trốn học thì ngày càng nặng. Nhìn nó như một cái cây dần héo úa cuối thu, dù chỉ mới hai mấy tuổi. Mà đâu phải ai ghét bỏ gì nó, mọi người đều lựa lời nhẹ nhàng, yêu thương để nói, khuyên nhủ và tạo điều kiện, chỉ có điều chưa từng ai khuyên nó câu này: sống ở đời không thể chỉ làm điều mình thích mà phải làm điều có ý nghĩa.
2. “Mục đích lớn nhất của những người chọn tự kinh doanh thay vì
đi làm thuê là gì?”, thầy Do Thái Boaz Dreyer hỏi cả lớp. Có người trả lời là
nhiều tiền, có người nói là được làm sếp. Và quan trọng nhất, người ta chọn tự
kinh doanh là vì để đạt được tự do. Tự do thời gian để không phải nghe lời
người khác sai bảo, tự do tài chính để không phải đuổi theo đồng lương không
bao giờ đủ như con lừa chạy theo miếng cà rốt treo trước mũi, tự do tinh thần
để được chọn sản phẩm, dịch vụ nào mình thực sự tin để cung cấp cho thị trường.
Nhưng rồi thầy Boaz nói, khởi nghiệp không phải là tự do, chỉ có khởi nghiệp
thành công mới là tự do. Còn bắt đầu khởi nghiệp, trong quá trình khởi nghiệp,
thì người chủ là cô dâu trăm họ đúng nghĩa đen.
3. Khi chúng ta làm điều
mình thích, một loại hooc-môn được tiết ra, đó là andrenaline. Andrenaline giúp
thần kinh tỉnh táo và sáng tạo hơn bình thường. Không thể phủ nhận những người
làm việc vì đam mê, khi họ đang có hứng, sẽ làm rất tốt, rất sáng tạo. Một tiền
đạo ghi bàn đều đặn là một tiền đạo giỏi, nhưng một tiền đạo ghi 3 bàn trong
một trận cầu đinh là một tiền đạo gây tiếng vang. Nhưng còn những tiền đạo ghi
3 bàn trong nhiều trận cầu đinh, ghi liên tiếp các bàn thắng quan trọng trong
cả thập kỷ liền thì sao? Họ làm việc vì đam mê hay làm việc vì trách nhiệm?
Có lẽ câu nói “hãy làm
điều mình thích” là không phù hợp với giới trẻ, những người thậm chí không biết
mình thích gì. Và khi không biết mình thích gì, người ta dễ dàng sa ngã vào các
hoạt động giải trí vì chúng luôn đem lại một cảm giác dễ chịu cho cơ thể và hệ
thần kinh. Thay vì chủ động tạo ra niềm vui, chúng ta lại lang thang từ bối
cảnh này sang bối cảnh khác để tìm kiếm niềm vui, mà không biết rằng, niềm vui
ấy ngắn ngủi và hời hợt, để rồi đọng lại là sự trống rỗng trong lòng sau mỗi
cuộc truy hoan. Để cho cảm xúc lên xuống một cách bị động theo hoàn cảnh bên
ngoài là biểu hiện của người chưa trưởng thành.
Làm điều mình
thích nhưng phải phù hợp với năng lực, tức có chút năng
khiếu. Thích hát, quyết theo nghiệp cầm ca mà chất giọng chỉ
vừa đủ hát karaoke cho bạn bè khen, thì có làm mãi cũng không
kiếm tiền được. Rồi đến lúc sẽ bức bí kế sinh nhai, đâm ra
oán hận cả vũ trụ, hoặc tiêu cực là ghét người thành công.
Người Do Thái họ dạy con cháu họ, làm điều mình thích là tốt,
nhưng phải thực tế và khách quan, biết năng lực của mình tới
đâu, việc ưa thích đó dùng để mưu sinh luôn, chuyên nghiệp luôn
hay chỉ là nghề tay trái để giải trí?
P/S: Cách huỷ hoại
một đứa trẻ "người “nhanh nhất là để Họ làm những gì chúng
thích (ngạn ngữ Hy Lạp). Bạn có đồng ý quan điểm này không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét